Máy nghiền tác động đúc crôm cao chủ yếu được sử dụng cho các bộ phận chịu được va đập tốc độ cao và ma sát vật liệu, chẳng hạn như búa tấm, lớp lót va đập và lớp lót bên. Khả năng chống mài mòn và va đập của các bộ phận này đặc biệt quan trọng khi nghiền quặng cứng và cường độ cao. Tuy nhiên, ngoài các tính chất cơ học, vật đúc có hàm lượng crom cao còn phải đối mặt với một vấn đề phổ biến khác nhưng dễ bị bỏ qua trong môi trường sử dụng thực tế, đó là hiện tượng ăn mòn. Đặc biệt trong môi trường làm việc ẩm ướt có sự hiện diện của các chất axit và kiềm, sự ăn mòn có thể ảnh hưởng sâu sắc đến tuổi thọ thiết bị và độ ổn định khi vận hành.
Một trong những đặc điểm chính của vật đúc có hàm lượng crôm cao là thành phần hợp kim giàu crôm. Crom có ưu điểm trong việc nâng cao khả năng chống mài mòn của kim loại nhưng đồng thời nó cũng đóng vai trò tích cực nhất định trong khả năng chống ăn mòn. Crom tạo thành một lớp màng oxit dày đặc trên bề mặt vật liệu, giúp ngăn chặn sự ăn mòn của độ ẩm và các chất axit, kiềm. Tuy nhiên, sự ổn định của lớp bảo vệ này phụ thuộc vào tính liên tục và cân bằng của các điều kiện môi trường. Trong môi trường có độ ẩm cao hoặc sương mù, nếu nồng độ các thành phần axit và kiềm cao hoặc có các chất ăn mòn như muối và bùn, màng bảo vệ trên bề mặt kim loại có thể bị phá hủy, gây ăn mòn cục bộ hoặc thậm chí là rỗ.
Trong hoạt động nghiền, một số máy nghiền tác động cần xử lý quặng hoặc chất thải xây dựng bằng nước, nước thường chứa một lượng clorua, sunfua và các yếu tố ăn mòn khác. Các thành phần này phản ứng hóa học với bề mặt của vật đúc có hàm lượng crom cao trong quá trình nghiền, có thể dễ dàng làm suy yếu cấu trúc dày đặc của bề mặt. Đồng thời, bề mặt kim loại dễ trở thành nguồn ăn mòn ở những vùng có lực không đồng đều hoặc các vết nứt nhỏ, dần dần mở rộng hình thành hư hỏng ăn mòn sâu. Điều này không chỉ làm giảm tuổi thọ của vật đúc mà còn có thể gây ra các mối nguy hiểm về an toàn như mất ổn định cấu trúc hoặc gãy xương trong quá trình vận hành.
Trong môi trường axit hoặc kiềm, hiệu suất của vật đúc có hàm lượng crom cao cũng sẽ bị thách thức. Mặc dù bản thân crom có khả năng chống ăn mòn nhất định nhưng độ ổn định của màng oxit crom sẽ giảm khi giá trị pH của môi trường lệch khỏi trung tính hoặc có môi trường oxi hóa khử mạnh. Trong môi trường axit, sự ăn mòn thường biểu hiện dưới dạng ăn mòn đồng đều hoặc hình thành các vết ăn mòn, trong khi trong môi trường kiềm, sự ăn mòn giữa các hạt dễ xảy ra. Đặc biệt trong các tình huống khai thác hoặc nghiền hóa học ở nhiệt độ cao và độ ẩm cao, hiệu ứng ăn mòn này sẽ tăng tốc rõ ràng hơn.
Để giảm bớt vấn đề ăn mòn, các nhà sản xuất thường kết hợp các quy trình xử lý nhiệt cụ thể khi sản xuất vật đúc có hàm lượng crom cao để làm cho cấu trúc bên trong của vật đúc dày đặc hơn và giảm độ xốp, từ đó cải thiện khả năng chống ăn mòn tổng thể của chúng. Ngoài ra, khả năng chống ăn mòn hóa học của chúng có thể được tăng cường bằng cách bổ sung các nguyên tố hợp kim thích hợp như niken và molypden. Một số vật đúc cũng sẽ trải qua quá trình phun bề mặt trước khi rời khỏi nhà máy, chẳng hạn như phun một lớp chống ăn mòn hoặc sử dụng quy trình mạ điện để ngăn chặn thêm sự xâm nhập của các chất ăn mòn bên ngoài.
Trong sử dụng thực tế, việc tăng cường bảo trì và giám sát thiết bị hàng ngày cũng đặc biệt quan trọng. Ví dụ, nên tránh tắt máy trong thời gian dài và tích tụ nước càng nhiều càng tốt để giữ cho thiết bị khô ráo; nếu vật nghiền có chứa một lượng lớn chất axit và kiềm, thì tình trạng bề mặt của vật đúc có hàm lượng crom cao phải được làm sạch và kiểm tra thường xuyên, đồng thời phun hoặc thay thế nếu cần thiết. Đối với một số điều kiện làm việc đặc biệt, cũng có thể cân nhắc sử dụng vật liệu hợp kim có mức độ chống ăn mòn cao hơn hoặc sử dụng thiết kế thiết bị có cấu trúc bịt kín tốt để giảm thiểu rủi ro ăn mòn tại nguồn.